Đối với trường hợp chuyển quyền sở hữu xe không kèm theo biển số xe trúng đấu giá: chủ xe nộp hồ sơ và làm thủ tục thu hồi. Tổ chức, cá nhân nhận chuyển quyền sở hữu xe nộp hồ sơ và làm thủ tục đăng ký sang tên xe theo quy định.
Trên một ngọn núi tuyết ở Thụy Sĩ, Lam Trường không được vào nhà hàng bởi giấy tờ khai báo của anh không hợp lệ (anh tiêm 2 mũi vắc xin ở Mỹ nên gặp chút rắc rối khi khai báo với các ứng dụng ở châu Âu). Trong khi nhiều người trong ê kíp được cho phép vào nhà hàng dùng bữa thì nhân vật chính lại bắt buộc đứng ở bên ngoài. Thế là cả đoàn mua đồ ăn rồi ra ngoài hành lang ngồi dùng bữa cùng anh. "Tuy ngồi bên ngoài trời lạnh buốt nhưng tôi lại thấy ấm áp đến lạ kỳ, đó là kỷ niệm đáng nhớ nhất trong suốt hành trình", anh nói.
- Tưởng cai được nên con nghỉ uống mê một tháng nay. Nó hành quá chịu không nổi nên con chơi lại. Ba xin lại giúp con.
- Hôm qua con đã nghe mọi người nói rồi đó. Bà ngoài 60 mà làm việc chẳng kém thanh niên. Bà từng nói rằng nhà ta được như ngày hôm nay là nhờ trời thương, nhưng mẹ thì nghĩ đó là nhờ sự chăm chỉ khéo léo và tầm nhìn xa của bà. Ở cái thời mà bao người chăm chăm gom tiền xây nhà to, lo sắm sửa ti vi, xe máy thì bà con lại dành dụm tiền mua đất. Giá đất hồi ấy rẻ lắm, cả một quả đồi cũng chỉ có vài ba chỉ vàng. Bà con còn biết cách biến những miếng đất trống, đồi hoang ấy thành vườn, thành rẫy. Vườn nhà mình hồi đầu trồng chuối, rồi trồng táo, giờ mới chuyển sang trồng nhãn. Ba con hồi đầu vì mê khu vườn cây trái tươi tốt nhà mình nên mới quyết tâm tán đổ mẹ đấy chứ. Mẹ rất lấy làm tiếc vì bên nhà nội cũng neo người nên các con không được sống cùng bà ngoại, nhận sự dạy bảo của bà. Bà con thực sự là tấm gương sáng mà chúng ta cần học theo. Mẹ nhớ ngày còn bé, mẹ nghịch dại cùng nhóm bạn trong làng, chạy đuổi nhau, giẫm nát ruộng rau nhà hàng xóm, khi nghe có người mách, bà đã mua rau giống về, cùng mẹ trồng lại hết mấy luống rau, rồi bà dẫn mẹ đến xin lỗi người ta. Khi bác Trà lưỡng lự trong chuyện chọn trường vì sợ học Y tốn thời gian, tiền bạc, bà liền mang hết mấy cuốn sổ tiết kiệm và sáu chỉ vàng đưa cho bác, nói từng này tiền có đủ cho các con học không? Con phải biết một chỉ vàng thời đó có thể mua được một lô đất đấy. Sau này khi đã ra trường đi làm nhiều năm, gom góp mãi vẫn chẳng đủ tiền mua đất, xây nhà mở phòng mạch tư như các bác sĩ khác, bác con đã nửa đùa nửa thật bảo: "Giá nhà đất tăng kinh quá! Biết thế ngày ấy mang số vàng kia đi mua đất thì giờ mình thành đại địa chủ rồi, chả phải lo đi học đi làm lương ba cọc ba đồng chi cho mệt!". Chỉ thế thôi, mà tuần sau bà gọi người tới bán đi mảnh vườn rộng cả ngàn mét gần khu biệt thự Phương Nam bây giờ. Nhờ có số tiền đó, bác con mới có phòng mạch Xuân Trà ở trên đường 30/4, nơi đông dân cư nhất nhì thành phố như vậy đấy.
https://www.youtube.com/watch?v=ysbYtD4nGxA
* Bài viết có sử dụng tư liệu trong cuốn sách Chuyện những người làm nên lịch sử - Hồi ức Điện Biên Phủ 1954 - 2009 (Nhóm biên soạn: Đào Thanh Huyền, Phạm Thùy Hương, Phạm Hoàng Nam, Nguyễn Xuân Mai, Phạm Hoài Thanh, Đặng Đức Tuệ), Nhà xuất bản Chính trị quốc gia, năm 2009.
5.39GB
Xem638.24MB
Xem24.7491.82MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
u20 bóng đá nữ khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
9949 neighbours roulette
2025-01-22 09:51:39 sm66-ar110
359thứ tư xổ số đồng nai
2025-01-22 09:51:39 kuwin
261genvip
2025-01-22 09:51:39 Khuyến nghị
700missbet
2025-01-22 09:51:39 Khuyến nghị